( 26-12-2020 - 12:45 AM ) - Lượt xem: 1144
Khái Niệm
Một lư hương, lư xông trầm, xông tinh dầu là một dạng “bình” được chế tạo để đốt nhang hoặc nước hoa ở dạng rắn. Những chiếc lư này khác nhau rất nhiều về kích thước, hình thức và vật liệu chế tác. Chúng đã được sử dụng từ thời cổ đại trong nhiều nền văn hóa, từ cuộc sống thường ngày cho đến tôn giáo. Chúng có thể chỉ là những chiếc bát bằng đất nung đơn giản cho đến những chiếc bình, lư làm bằng vàng bạc được chạm khắc tinh xảo. Những lư nhỏ để trên bàn cao vài cm đến cao vài mét. Nhiều lư xông trầm có cấu tạo mở để mùi hương tự do lan tỏa. Trong nhiều nền văn hóa, xông trầm, tinh dầu có ý nghĩa tâm linh và tôn giáo và điều này ảnh hưởng mạnh mẽ đến thiết kế và trang trí của lư hương, lư xông trầm.
Thông thường, đặc biệt là trong bối cảnh phương Tây, "lư hương" được sử dụng cho các buổi lễ với mục đích tôn giáo, đặc biệt là các lư xông chuỗi để có thể lan tỏa khói hương rộng rãi, trong khi "lư xông tinh dầu" thường được sử dụng trong cuộc sống hàng ngày. Ý nghĩa ban đầu của trầm hương hay tinh dầu là một hỗn hợp nén nhỏ của nguyên liệu thực vật thơm và than được thắp sáng để khử mùi và các lò xông trầm được thiết kế với mục đích để sử dụng trong nhà. Các lư xông trầm được làm thủ công tại nhà cho đến thời hoàng kim vào đầu thế kỷ 19, và các lư xông trầm thường được làm bằng gốm hoặc sứ.
Một số loại cũng có thể được sử dụng làm lư xông tinh dầu, trong đó viên nước hoa khô sẽ có mùi khuếch tán chậm bằng cách bay hơi thay vì đốt cháy.
Lư xông trầm dùng để đốt nhang cũng có; chúng chỉ đơn giản là một tấm gỗ dài, mỏng, bằng kim loại hoặc gốm, uốn cong và đục lỗ ở một đầu để giữ hương.
Trong các ngôi đền Đạo giáo và Phật giáo, các không gian bên trong thường có nhang vòng, được treo trên trần nhà hoặc trên các giá đỡ đặc biệt. Người thờ cúng tại các đền thờ đốt nhang và cắm vào các bộ lư hương riêng lẻ.
Trong văn hóa Trung Quốc
Lịch sử lư xông trầm trong văn hóa Trung Quốc có lẽ bắt đầu từ cuối triều đại Đông Chu (770 - 256 trước công nguyên). Trong tiếng Trung có nghĩa là "lư hương" là ghép từ lu (爐 hoặc "brazier; bếp; lò"), có nguồn gốc là một loại đồng Trung Quốc. Xianglu (, với "hương") "lư hương;
"Giỏ lư xông trầm" là những quả cầu bằng kim loại rỗng, có các thiết kế rãnh hình hoa hoặc động vật phức tạp; Trong quả cầu, một chiếc cốc sắt, treo lơ lửng trên giá đỡ, chứa trầm hương đang cháy. Chúng được sử dụng để làm nước hoa và thơm quần áo và thậm chí để diệt côn trùng.
Boshanlu – Phổ sơn lư hay lư đồi, trở nên phổ biến trong thời đại của Ngô Hoàng của nhà Hán (141 - 87 trước công nguyên), hiển thị một ngọn núi linh thiêng vi mô (đặc biệt. Núi Côn Lôn hoặc Núi Bồng Lai). Những lư xông trầm phức tạp này được thiết kế với rảnh thoát khí làm cho khói nhang bốc lên trông như những đám mây hoặc sương mù xoay quanh một đỉnh núi.
Các nhà khảo cổ đã khai quật được nhiều lư đồng (khoảng thế kỷ thứ hai trước Công nguyên) tại Mawangdui, và một số chứa tàn tích tro cốt. Phân tích cho thấy các loại thực vật có mùi thơm như mao Hương, gừng, hoa ly ly, và các loại dược thảo khác. Thời xưa, thầy tế cho rằng đốt những ngọn cỏ này có thể tạo điều kiện giao tiếp với các linh hồn "trong các nghi lễ tang lễ.
Theo nhà tội phạm học và nhà sử học Joseph Needham, một số người theo Đạo giáo thời kỳ đầu dùng lư xông trầm vào việc sử dụng cần sa vào các nghi lễ tôn giáo. Cuốn bách khoa toàn thư Đạo giáo Wushang Biyao (無上 秘要 "Vô thượng bí mật"), đã ghi lại việc thêm cần sa vào lư xông trầm trong các nghi lễ. Trường phái Đạo giáo Thượng Hải cung cấp một ví dụ điển hình. Kinh điển Thượng Hải được viết bởi Dương Tây (330 - 386 Sau công nguyên) trong các chuyến viếng thăm của “những người bất tử” của Đạo giáo và Needham tin rằng Dương "được hỗ trợ gần như chắc chắn bởi cần sa". Đào Hồng Tĩnh (456-536 Sau công nguyên), đã biên soạn Mingyi bielu (名醫 別 "Danh y biệt"). Nó lưu ý rằng hoa anh túc, "rất ít được sử dụng trong y học, nhưng các pháp sư – đạo sĩ nói rằng nếu người ta dùng chúng với nhân sâm, nó sẽ cung cấp cho một kiến thức phi thường về các sự kiện trong tương lai. " Needham kết luận,
Do đó, có rất nhiều lý do để nghĩ rằng các đạo sĩ cổ đại đã thử nghiệm một cách có hệ thống với khói thuốc gây ảo giác, sử dụng các kỹ thuật phát sinh trực tiếp từ việc tuân thủ phụng vụ. Trong tất cả các sự kiện, lư hương vẫn là trung tâm của những thay đổi và biến đổi liên quan đến sự thờ phượng, sự hy sinh, nước hoa tăng dần của hương vị ngọt ngào, lửa, đốt cháy, tan rã, biến đổi, tầm nhìn, giao tiếp với những sinh linh và sự bảo đảm của sự bất tử.
Các lư xông trầm Trung Quốc có hình dạng phổ biến như chim hoặc động vật, đôi khi được thiết kế sao cho khói nhang tỏa ra từ miệng.
Trong thời nhà Đường, hương được sử dụng bởi những người thuộc tầng lớp thượng lưu để vệ sinh cá nhân, mĩ phẩm khi hẹn hò và khử mùi bên trong các tòa nhà. Chúng bao gồm những nơi thờ cúng, nhà ở và không gian làm việc. Có niên đại từ thế kỷ thứ bảy sau Công nguyên, lễ Hoán Hỏa (thay lửa) đã diễn ra, nơi mọi người sẽ tẩy uế nhà cửa bằng hương khói. Tuy nhiên, ở một số vùng của Đông Á, lư hương được sử dụng như một cách để biết thời gian
Ở Phương Đông, nhang được sử dụng như một cách để biết thời gian vì đây là một cơ chế đơn giản và thường không gây ra mối nguy hiểm hỏa hoạn. Thời gian tăng dần được đánh dấu trên mỗi cây nhang để cho biết thời gian đã trôi qua, sau đó được đặt trong một chiếc bình ba chân nghi thức được gọi là ting. Trong lễ đăng quang của hoàng tộc, nhang sẽ được sử dụng để cho biết buổi lễ kéo dài bao lâu. Các biến thể khác của nhang là cuộn xoắn ốc. Các cuộn hương xoắn ốc được sử dụng để đo thời gian cho thời gian dài hơn. Một vòng xoắn tương đương với một đêm. Loại nhang này chủ yếu được sử dụng bởi những chiếc đồng hồ năm canh của cộng đồng. Độ dài của ca và giờ nghỉ của họ được xác định bởi khoảng thời gian được đánh dấu trên các đường xoắn ốc.
Trung Đông
Xông trầm (miqtarah trong tiếng Ả Rập) đã được sử dụng trong cả bối cảnh tôn giáo và cuộc sống hằng ngày, nhưng được sử dụng rộng rãi hơn trong các cung điện và nhà ở. Các bằng chứng khảo cổ sớm nhất được biết đến của các lư hương với họa tiết hình món ăn đã được khai quật ở Ghanza, trong khi các bằng chứng xuất hiện sớm nhất về các lư hương là từ Tajikistan thế kỷ 11. Rất có thể tập tục này được lấy cảm hứng từ những xông trầm theo phong cách Hy Lạp cũng như việc buôn bán nhũ hương ở bán đảo Ả Rập kể từ thế kỷ thứ 8 trước Công nguyên.
Một loạt các thiết kế đã được sử dụng tại các thời điểm khác nhau và trong các lĩnh vực khác nhau. Xông trầm gốm và đá là phổ biến nhất trong khi những xông trầm bằng kim loại được dành riêng cho những người giàu có. Các nghệ nhân đã tạo ra những lư hương này bằng khuôn hoặc phương pháp sáp khuyết. Lò xông trầm hở với tạo hình linh miêu hoặc sư tử đã phổ biến trong thế giới Hồi giáo; Hiện vật bằng đồng hoặc đồng thau được tìm thấy từ thế kỷ 11 cho đến khi các cuộc chinh phạt của người Mông Cổ diễn ra ở thế kỷ 13. Chúng đặc biệt phổ biến trong thời kỳ Seljuq. Việc sử dụng rộng rãi các lư hương hình linh miêu là do sự phổ biến của chúng như một động vật săn bắn và làm thú cưng trong các tòa án Hồi giáo. Sự phức tạp của xông trầm cũng sẽ khiến nó phù hợp với khung cảnh nguy nga. Bề mặt của xông trầm sẽ được trang trí bằng các dải thư pháp Ả Rập bắt chước một tiraz - là những bức thêu của Hồi giáo thời trung cổ, thường ở dạng băng tay được may trên áo choàng danh dự (khilat). Các nhóm văn bản này có thể bao gồm tên của nghệ sĩ và người bảo trợ cũng như những lời cầu nguyện và lời chúc tốt đẹp cho chủ sở hữu. Tùy thuộc vào kích thước, lư hương có thể được mang trên khay hoặc mang theo bằng cách sử dụng đuôi làm tay cầm.
Trong các nhà thờ Hồi giáo, lư hương không có công dụng phụng vụ hoặc thiết kế cụ thể được biểu thị cho bối cảnh tôn giáo. Tuy nhiên, chúng vẫn là một phần quan trọng của các nghi lễ và đám cưới. Các nhóm tôn giáo khác ở Trung Đông như người Copts có sử dụng nghi lễ đốt trầm.
Nhật
Koro (tiếng Nhật:, kōro), cũng là một thuật ngữ của Trung Quốc, là một lư hương Nhật Bản thường được sử dụng trong các nghi lễ trà đạo của Nhật Bản.
Lư xông trầm thường có dạng hình cầu với ba chân, được làm bằng gốm, sứ Imari, đồ Kutani, Kakiemon, Satsuma, men hoặc đồng. Ở Nhật Bản, một lư hương tương tự gọi là egōro được sử dụng bởi một số giáo phái Phật giáo. Egōro thường được làm bằng đồng có tay cầm dài và không có dây xích. Thay vì than củi, bột makkō được đổ vào một chỗ trũng làm trên lớp tro. Makkō được thắp sáng và hỗn hợp hương được đốt cháy trên đầu. Phương pháp này được gọi là Sonae-kō
Mesoamerica
Được sử dụng trong nước và nghi lễ ở Mesoamerica, đặc biệt là ở thành phố Teotihuacan của miền Trung Mexico (100 - 600 sau Công nguyên) và trong nhiều vương quốc thuộc nền văn minh Maya, là những lư hương bằng gốm. Các vật liệu phổ biến nhất để xây dựng là đất trộn, muối chì và đồ đất nung. Những vật liệu này có thể được sấy khô bởi mặt trời và có nguồn gốc địa phương, làm cho chúng trở thành vật liệu hoàn hảo cho một nghệ nhân Maya. Lư xông trầm khác nhau trong trang trí. Một số được vẽ bằng kỹ thuật phong cách bích họa hoặc trang trí bằng đồ trang trí gốm nhỏ. Những đồ trang trí này thường mô tả vỏ sò, hạt cườm, bướm, hoa và các biểu tượng khác có ý nghĩa tôn giáo có thể làm tăng lượng mưa, sự phong phú của nông nghiệp, khả năng sinh sản, sự giàu có, may mắn hoặc dễ dàng chuyển linh hồn vào thế giới bên kia. Để tạo hình với các vật liệu quý như ngọc bích và lông chim quetzal, các dấu hiệu thị giác quan trọng, các nghệ sĩ đã sử dụng sơn đầy màu sắc.
Được sử dụng để liên lạc với các vị thần, những lư xông trầm này có chức năng cho các hành vi thanh tẩy trong các buổi lễ tôn giáo. Hương thơm từ xông trầm sẽ được trình lên cho các vị thần. Trên thực tế, một số người được bổ nhiệm vào vị trí hỏa tư tế. Hỏa tư tế xử lý hầu hết các nhiệm vụ liên quan đến xông hương. Một số nghi lễ liên quan đến một bữa tiệc, sẽ được bắt đầu sau khi vị hỏa tư tế đốt cháy một lò than linh thiêng trong các đền thờ. Hương trầm đã được trao cho các thần linh và các vị thần như là lễ vật hàng ngày. Nghi lễ sẽ kết thúc bằng tiếng kèn làm từ vỏ ốc xà cừ. Một chức năng khác của nhang trầm là chữa bệnh. Sau khi được phục hồi, người bệnh sẽ dâng một số trầm hương cũng như lễ vật cho các vị thần thích hợp để trả ơn cho họ vì đã được chữa khỏi.
Hình dạng của những nén nhang ở vùng đất thấp phía nam Maya phản ánh những thay đổi về tôn giáo và văn hóa theo thời gian. Một số lư xông trầm đã được sử dụng trong các đám tang và các nghi lễ tang lễ, chẳng hạn như những hình ảnh mô tả Thần báo của thế giới bên kia hoặc Thần ngày và đêm. Khi một vị vua sẽ chết, nghi thức chấm dứt sẽ được thực hành. Trong các nghi lễ này, xông trầm sẽ bị đập vỡ và những đồ hiến tế cũ sẽ được thay mới. Các lư xông trầm của người Maya, có một bình chứa nhang trên đỉnh của một trục thẳng đứng được xây dựng rất công phu trong thời cổ xưa (600, 900 AD), đặc biệt ở vương quốc Palenque, và thường cho thấy người đứng đầu của một vị thần Maya. Trong Yucatán hậu cổ điển, đặc biệt là ở thủ đô của vương quốc Mayapan, lư xông trầm đã được tìm thấy với số lượng lớn, thường được định hình là một tư tế hoặc vị thần già. Các thợ thủ công đã sản xuất lư xông trầm của người Maya với nhiều kích cỡ, một số chỉ cao vài inch, một số khác, cao vài feet.
Kito giáo
Trong Giáo hội Chính thống, cũng như các Giáo hội Công giáo Đông phương, các lư xông trầm (tiếng Hy Lạp: thymiateria) có thiết kế tương tự như xông trầm phương Tây. Có bốn sợi xích đi qua một lỗ then và trượt để dễ dàng nâng nắp. Thường sẽ có 12 chiếc chuông nhỏ gắn vào dây xích, tượng trưng cho lời rao giảng của Mười hai tông đồ, nơi một trong những chiếc chuông đã bị tắt tiếng để tượng trưng cho sự phản bội của Judas. Trong một số truyền thống, lư hương với chuông thường chỉ được sử dụng bởi một giám mục. Trước khi một phó tế bắt đầu dùng lư xông trầm, anh ta sẽ đưa lư hương đến linh mục (hoặc giám mục, nếu anh ta có mặt) để ban phước.
Lư xông trầm Phụng vụ là hành động vung một chiếc bình xông hương được treo trên dây xích về phía một cái gì đó hoặc ai đó, điển hình là một biểu tượng hoặc người, để khói từ hương tỏa ra đi theo hướng đó. Thắp hương tượng trưng cho những lời cầu nguyện của nhà thờ hướng lên Thiên đàng. Một thánh vịnh thường được hát trong thời gian lư xông trầm là "Hãy để lời cầu nguyện của tôi trỗi dậy trong tầm nhìn của bạn như là nhang và để cho việc giơ tay lên là một sự hy sinh buổi tối." Khi một phó tế hoặc linh mục thực hiện việc xông trầm toàn bộ ngôi đền (nhà thờ), anh sẽ thường nói Thi thiên 51 lặng lẽ với chính mình.
Bình tay
Ngoài bộ xông trầm treo được mô tả ở trên, một "bộ xông trầm tay" (tiếng Hy Lạp: Κατσί katzi hoặc katzion) được sử dụng trong một số trường hợp nhất định. Món đồ này không có dây xích và bao gồm một cái bát được gắn vào tay cầm, thường có gắn chuông. Nắp thường được gắn vào bát với một bản lề.
Trong thực tế Hy Lạp, đặc biệt là quan sát trên Núi Arlington, trong phần Vespers được gọi là "Chúa, tôi khóc cho Ngài" giáo sĩ (sacristan) và trợ lý của ông sẽ thực hiện xông trầm toàn bộ ngôi đền và mọi người sử dụng lư xông trầm tay.
Một số nhà thờ có tập tục không sử dụng lư xông treo trong Tuần Thánh, thậm chí bởi một linh mục hoặc giám mục, thay vào đó là lư hương như một dấu hiệu của sự khiêm nhường, ăn năn và thương tiếc đối với Cuộc Khổ Nạn của Chúa Kitô. Họ quay trở lại sử dụng lư xông trầm treo ngay trước khi đọc Tin Mừng tại Phụng vụ thiêng liêng vào ngày thứ bảy tuyệt vời.
Một số Kitô hữu Chính thống sử dụng một lư hương đứng trên góc biểu tượng của họ (bàn thờ gia đình).
Nhà thờ phương tây
Trong Nghi thức Latinh của Giáo hội Công giáo và một số nhóm khác, lư hương thường được sử dụng trong các không gian tế lễ quan trọng (lễ hiến tế, rước kiệu, Thánh lễ quan trọng). Một thiết kế phổ biến cho một chiếc xông trầm là một hộp kim loại, có kích thước và hình dạng của một bình cà phê, được treo trên dây xích. Chiếc bát chứa than nóng, và hương được đặt trên đầu. Xông trầm sau đó được xoay qua lại trên chuỗi dây xích của nó, và tỏa khói thơm.
Một xông trầm nổi tiếng là Botafumeiro, trong nhà thờ chính tòa của de de Compostela. Bị treo lơ lửng trên trần nhà thờ, chiếc xích bạc cao 5 feet (1,5 m) này là một cảnh tượng ấn tượng. [28]
Một trong những lời giải thích cho kích thước to lớn của Botafumeiro là vào những ngày đầu, nó được sử dụng để làm mát không khí trong nhà thờ sau khi được những người hành hương mệt mỏi ghé thăm. Người ta cũng đã từng tin rằng khói nhang bảo vệ chống lại việc mắc nhiều bệnh đã gây ra cho dân chúng trong nhiều thế kỷ qua.
Ấn độ
Theo truyền thống, người Ấn giáo đã sử dụng một lư hương đất gọi là Dhunachi để đốt nhang bằng than, mặc dù vỏ dừa cũng được sử dụng. Xông trầm có hình dạng loe với tay cầm cong và nắp mở. Ngoài ra còn có phiên bản làm bằng đồng thau và bạc.
---
Mùa gốm hiện có bán một số loại xông trầm độc đáo và đa dạng về kiểu dáng cũng như chất liệu từ đồng đến gốm. Khách có nhu cầu hãy nhanh chân ghé thăm và lựa chọn cho mình chiếc xông trầm hợp ý nhé
---
Mùa Gốm tại: 55/1A đường Cây Keo, P.Tam Phú, Q.Thủ Đức, Hcm
Mở cửa từ 10h - 22h hằng ngày
Mọi chi tiết vui lòng liên hệ tư vấn: 0941 712 781/ 0919845574
--> Tiệm ship hàng toàn quốc với hoá đơn từ 200 nghìn, bao bể vỡ.
--> Khách mua hàng nếu chưa đủ đơn hoặc muốn gom thêm nhiều hàng, vui lòng ck cọc giữ hàng trước, tiệm sẽ giữ hàng, chờ bạn gom đủ đơn sẽ giao một lần.
--> Ngoại thành HCM bạn vui lòng ck trước nhé. Gốm chỉ ship COD nội thành HCM (với bất kỳ hoá đơn nào)
+ Website: http://muagomnhatban.com/
+ Facebook:https://www.facebook.com/muagom/
+ Instagram: https://www.instagram.com/muagom/